Những gia đình yêu thương!

Đã 1 năm tham gia CLb tự đổi mới nhưng mình vẫn đang suy nghĩ một điều: không biết mình có phải là một con người tự đổi mới chưa nhỉ? Hôm qua đọc facebook của Huệ_ người bạn thân nhất của mình năm cấp 3 mà thấy nhớ nó quá!!! Mình nhận ra cái mùi hoa sữa ngọt ngào mà một thời mình "ghét cay ghét đắng" giống như cái cảm nhận của Huệ khi nghĩ về thu của Nam Định, thu của Việt Nam mà bây giờ khó mà bạn ấy cảm nhận được. Và cũng chính từ cảm xúc đó, mình nhớ trường Lê Hồng Phong thân yêu _ Ngôi nhà thứ 2 của mình. Mình bỗng cảm thấy nhớ Huệ, nhớ góc sân trường, nhớ lớp học cuối hành lang, nhớ những tiếng cười trong ngày cuối cùng bên nhau rồi cả tiếng khóc nức nở không kìm lại được khi đêm về vì biết đã đến lúc phải xa nhau. 2 năm qua đi, 2 năm mà hình như mình chưa làm được gì cho mình cũng như cho những người bạn quanh mình và cho gia đình của mình. Nếu 12 Địa là ngôi nhà thứ 2 thì lên Đại Học mình lại có thêm 2 ngôi nhà nữa: SIC và k59tn. mỗi 1 con người trong những ngôi nhà của mình như 1 mảnh ghép của cả bức tranh lớn, bức tranh không bao giờ hoàn chỉnh nếu thiếu đi 1 mảnh ghép nhỏ. Và cũng lúc này, mình nhớ đến ngôi nhà quan trọng nhất của mình, nơi mình đã sinh ra và lớn lên, đã nuôi mình trưởng thành đến bây giờ trong sự yêu thương của cha mẹ, và của 2 anh.Và không bít từ lúc nào cũng như bây giờ mình mình sợ một ngày nào đó trong ngôi nhà đó sẽ thiếu đi 1 bóng hình. Mình sợ sự trưởng thành của mình sẽ có 1 ai đó không nhìn thấy được và mình biết mình cần phải thực sự cố gắng, cố gắng thật nhiều , mình muốn kiếm thật nhiều tiền và điều đầu tiên mình làm sẽ để tiền cho mẹ đi du lịch _ điều mà mẹ ước mơ. Mình thấy thật buồn và hổ thẹn khi lúc này rồi mà mình vẫn chỉ dẫm chân tại chỗ mà không có 1 bước tiến nào cả trong hành động cũng như trong suy nghĩ. Mong rằng 2 năm không phải là nhiều nhưng cũng là quá đủ cho những cố gắng của mình. Mình phải sớm thành công, sớm có công việc ổn định... Cố lên _ Bashya!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

2 nhận xét:

  1. Bài viết hay lắm. Anh cũng có những gia đình lớn và nhỏ của mình. Đó luôn là chỗ dựa để mỗi khi mệt mỏi ta có thể tìm về và là nguồn động viên lớn cho chúng ta. Cố lên Bashya.

    Trả lờiXóa
  2. hj,chị NHÂM à,em xin lloix nhé,em đọc từ hôm chị gửi mà k nói 1 lời nào cả,hjhj.
    em cảm ơn chị đã nói lên dc những điều mà em băn khoăn bấy lâu nay.
    chị em mình cùng cố gắng.bên chúng ta luôn luôn có những thiên thần,luôn cầu mong cho ta dc hạnh phúc.
    những thiên thần đó,quan trọng nhất,đó chính là GIA ĐÌNH của ta!....
    cố lên chị nhé!

    Trả lờiXóa